Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

trời không nóng không lạnh, không sáng không tối. tôi ngồi như neps vài cái cây lá to nhìn xuống phố.
ở chỗ ban công ngày tôi đã ngồi viết bức thư cuối cùng cho K, lạ là hôm ấy tôi không hề khóc, thậm chí có lúc viết về những ngày vui vẻ của hai đứa tôi còn cười rất vui vẻ nữa

mùi bánh papa ở đây vẫn thơm lừng, bay xa như mọi khi

trong máy tính bạn Mars đang hát Who care baby I think I wanna marry you

nhảm nhí
"mọi lời khuyên đều vô nghĩa.

khi ta tìm đến những lời khuyên, ấy là khi trong đầu ta đã có quyết định của riêng mình. Tất cả những gì chúng ta cần chỉ là một chút đồng tình từ những kẻ xung quanh. Và cuối cùng, mặc cho những lời khuyên có là thế nào, ta cũng sẽ chỉ làm theo quyết định của riêng ta.

 con người là giống loài cố chấp đáng yêu.”

Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Nhung bảo, trước đây em đã từng sống vô tư thoải mái biết bao nhiêu. giờ thì chẳng lúc nào yên ổn được. yêu cũng không yên mà không yêu cũng không yên. chẳng lẽ cuộc đời chúng ta không thể sống thiếu zai được hả chị?

tôi chẳng biết trả lời Nhung thế nào. vì việc tôi yêu thích nhất bây giờ vẫn cứ là đếm ngày tháng trôi

Thứ Ba, 22 tháng 5, 2012


hà nội mấy hôm nay mưa suốt, trận nào mưa cũng ầm ầm, cậu không về nhanh là hoa sấu rụng hết, sen cũng tàn hết, rồi khéo bạn zời cũng mưa hết cả nước. tháng 7 cậu về chẳng còn mưa mà làm trò dầm mưa đi ăn đêm nữa đâu

hôm qua tớ đi qua chỗ này đúng lúc trời mưa. cậu nhớ chỗ này không? tớ định vào ngồi ở cái ghế trắng trong vườn nhưng nhớ ra là chẳng có đứa điên nào cầm ô ngồi ngoài mưa uống trà nghe Norah Jones với tớ nên lại thôi. Dù giờ tớ chẳng còn thích N.J như hồi í nữa, tớ thấy bạn í hơi nhạt rồi.

à, cậu còn nghe Augus & Julia Stone ko? Tớ vẫn mê 2 bạn í lắm. Mà chắc sẽ còn mê lâu đấy.

dạo này tớ còn nghe cả cái đĩa cũ xì Nghe Mưa của Dương Thụ nữa. trong í cả bạn Hà, cả bạn Lam, cả bạn Nhung đều hát hay. bạn Hà còn hát lại một bài hit của bạn Trường hay hơn gấp tỉ lần bạn Trường nữa. tớ nghe cái đĩa ấy miết, có hôm bật cả đêm cho dễ ngủ.

hà nội giờ đã thật sự là mùa hè rồi hà mã ạ. tớ nhận ra khi bắt đầu có thể nghe James Blunt mà ko thấy vô lí. cái thằng cha mặt đẹp ấy, hát mấy bài buồn rầu vật vã mà nhạc nền cứ rộn ràng ầm ĩ hết cả lên.

tuần trước tớ lại xem lại Internal Súnhine. cái phim ấy giống như Love actually í, xem bao nhiêu lần cũng không chán. mà lần nào xem cũng vẫn thấy hay. giỏi thật đấy

dạo này tớ chẳng đọc sách mấy. từ sau khi đọc xong suối nguồn thì tớ gần như chẳng đọc thêm được quyển nào. những lúc rảnh rỗi thì tớ xem phim, nghĩ về việc chuyển nhà và nhà mới.
hình như tớ bắt đầu quen dần với việc chuyển nhà rồi. hồi trước ở 2 năm mới chuyển nhà 1 lần thì ngại lắm, giờ cứ suốt ngày nghĩ về việc tìm nhà với chuyển nhà thành ra quen mất rồi, chán chẳng buồn chán nữa.
lần này tìm nhà đỡ khổ hơn hồi tết, cứ nghĩ đến cảnh kiếm nhà hồi tết lúc mới ở quê lên mà tớ vẫn còn thấy kinh khủng.

à, Vịt sinh em bé rồi đấy. sinh hồi tháng 3 đúng ngày sinh của tớ luôn. kì diệu không.

tớ thèm đi xì gòn quá. thèm chết mất. K bảo nếu đi xì gòn thì đến ở với K. mà chưa biết bao giờ tớ mới đi được.


P/S: thực ra việc hút thuốc chỉ là một thói quen thôi, ko phải là một cơn nghiện cậu ạ